Nếu ai đó đã từng một lần ngồi húp xì xụp tô bún nóng hổi, thơm nồng mùi ngò gai, hơi tanh của cua đồng và cay xè của ớt trong một buổi chiều nắng
Nhớ bún riêu cua đồng tròn vị ngày xưa



Nếu ai đó đã từng một lần ngồi húp xì xụp tô bún nóng hổi, thơm nồng mùi ngò gai, hơi tanh của cua đồng và cay xè của ớt trong một buổi chiều nắng nóng… sẽ thấy món ăn dân dã ấy lại dễ gây nghiện như chơi.



Những ngày còn ở quê, sau giấc ngủ trưa ngắn vật vờ vì cái nắng nóng của miền Trung, mà chỉ cần nghe tiếng rao “bún riêu đây” là tự nhiên thấy người tỉnh hẳn. Chị bán bún tay thoăn thoắt gắp bún, múc nước lèo, gạch cua, rắc lên ít hành lá, ngò gai, rau ngò, rồi mỉm cười đưa cho mấy thực khách đang ngồi xổm ở chung quanh, nghe chừng đang thèm lắm rồi.
Tô bún bưng lên còn nóng hổi, khói bốc nghi ngút giữa đầu giờ chiều khi tiết trời đang nắng nóng mà không làm chùn bước tâm hồn ăn uống của thực khách.
Vị nước lèo ngon ngọt, trọn hương cua đồng. Gạch cua đồng không đông thành miếng lớn mà tách rời từng mảng, nhưng cũng vì thế mà mềm mịn, ăn thật vừa miệng. Rau ngò gai, hành lá càng giúp món ăn tăng thêm mùi vị.
Ăn đến đâu, bạn sẽ đổ mồ hôi đến đó. Cái nóng của nước lèo, vị cay của ớt miền Trung tuy làm tăng thêm cảm giác nóng, nhưng mồ hôi ra đến đâu, người cũng cảm thấy khỏe đến đó.



Bún riêu cua đồng bây giờ vẫn còn được bán ở nhiều nơi: trong chợ, trong tiệm, hay theo chân những người bán hàng rong đi khắp xóm làng, nhưng mùi vị cua không còn thuần túy như xưa.
Bún riêu cua đồng bây giờ có thêm cà chua, huyết heo, đậu hũ, còn gạch cua thì bị pha trộn với đậu hũ bóp nhuyễn và lòng trắng trứng, nên mùi vị cũng khác đi. Người thích thì thấy ngon hơn, nhưng người đã quen với vị cua nguyên chất, sẽ không thích. Âu cũng là lẽ thường tình…
Chỉ là một bữa trưa, sau giấc ngủ ngắn, tỉnh dậy thấy người bần thần, chợt nghĩ, giá như lúc này có tô bún riêu cua đồng của ngày xưa… Nhắc mà thèm.

Bình An






Tổng hợp & BT:

Về Menu

Ăn Chơi Nhớ bún riêu cua đồng tròn vị ngày xưa